Tổ tiên ta
Chào đời từ bọc trứng Tiên- Rồng
Anh em đồng lòng lên non, xuống biển
Chân lấm, tay bùn
San núi, khơi sông thành Đất Nước
Bờ biển dài đón sóng gió biển Đông
Một không gian sinh tồn,
Một không gian văn hóa
Xác định biên cương bằng nước mắt, máu xương
Thuở Bình minh
Cuộc sống rất đơn sơ
Như nhành cây, ngọn cỏ
Như trái núi, dòng sông
Chưa có hận thù
Chỉ có những yêu thương,
Dựng thời đại Hùng vương
Mở đầu Quốc sử.
Thần dân Văn Lang tần tảo, chắt chiu
Dẫu chai tay trên cánh đồng lúa nước
Mà khéo sao giã bột, nặn bánh dày
Xếp lá dong xanh gói bánh chưng ngày tết
Khởi đầu hương quê đất Việt.
Cứ thế cùng thời gian
Dân đông lên nhờ hạt lúa, củ khoai
Dân lớn lên bằng chế lưỡi cày đồng
Chế mũi tên đồng giữ núi, giữ sông
Giữ những lời ru chắp cánh tâm hồn
Tạo cội nguồn văn hoá nước non.
* * *
Thời đại Hùng Vương - một thời rạng rỡ.
Âm vang trống đồng bắt nhịp những ngày vui
Chứa đậm hương thơm mùa lúa chín
Ru cánh hoa đào khoe sắc ngày xuân
Hiền dịu thế, khi cần âm điệu khác
Ngàn năm sau làm bạc tóc quân thù
Ôi, vận nước như sao dời, vật đổi
Vũ đài lịch sử vần xoay
Tên nước Văn Lang đặt dấu chấm
bằng giếng khơi định mệnh
Thục Phán xưng Vương
Tên nước thành Âu Lạc
Nhờ bàn tay nhân dân tựa thánh thần
Dựng đô Cổ Loa
Những vòng thành xoáy ốc
Dấu tích tự hào và cay đắng mấy ngàn năm
Nước Âu Lạc chìm oan khuất
trong mối tình Mỵ Châu-Trọng Thuỷ
Lông ngỗng rắc đường
đánh dấu nỗi đau đất nước.
Lần đầu tiên mất nước với Phiên Ngung
Bài học nỏ thần
Mấy ngàn năm sóng gió
Không thể giống Mỵ Châu yêu u mê thủa đó
Làm nước non lệ thuộc ngàn năm
Quyết không để lông ngỗng rơi lần nữa
Từ đất liền đến biển đảo quê hương
Sức mạnh lòng dân hợp tựa nỏ thần
Kế muôn đời giữ nước phải chăm dân
***
Một huyền thoại ngàn xưa - Thánh Gióng
Là của ta, nào giống Hy-La
Đấng siêu nhân
Không đứng trên mà cũng chẳng đứng ngoài
Rất gần gũi nhân dân như luỹ tre, hạt bắp
Vẫn có mẹ và bà con làng mạc
Được dân nuôi, dân giúp.
Vụt đứng lên bằng sức mạnh nhân dân
Diệt giặc Ân, cứu nước.
Thắng lợi.
Về trời
Không màng danh lợi, quyền cao
Ôi, tâm thế của nhân dân từ ngàn xưa
sao sáng trong, thanh bạch
Chuyện Thánh Gióng một Bài-thơ-nhân-cách !
Mấy ngàn năm, còn răn dạy biết bao người
Gương thơm ngàn năm sáng mãi không ngơi
(Trích Âm Thanh Đất, HN 2010)
Tác giả: Phạm Xuân Hằng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn